Chuyện Hoa chuyện Liễu (tt)
1. Lại nói về chị Mai. Chị này vốn học trung bình nhưng được cái lanh lợi. Khi lên thành phố học một trường trung cấp nghề, chị tham gia buôn bán với một nhóm người Tàu ở chợ nên rèn được tư duy buôn bán rất tốt. Nhưng sau đó, tiền lãi càng ngày càng ít dần, do người bán mở ra quá nhiều. Các cửa hiệu mặt tiền chỉ mở ra bán được 6 tháng 1 năm thì phải trả mặt bằng. Người ta giờ phần mua trên mạng, phần đến các trung tâm mua sắm hay siêu thị để mua cái họ cần, nên tập quán tấp xe gắn máy lên lề để vào cửa hiệu mua như xưa càng ngày càng hiếm hoi. Rồi đây, đời sống khá hơn, người ta đi xe ô tô thay vì đi xe gắn máy, nên các cửa hàng mặt tiền phố sẽ từ từ biến mất. Chị Mai thấy đón đầu tương lai bằng cách trở về huyện cũ, dân số trên 100,000 dân là điều kiện lý tưởng cho thương mại. Chị dùng kinh nghiệm của mình để mở các cửa hàng, vốn không còn làm ăn được ở phố nữa, nhưng ở quê chị, nó vẫn là rất mới. Ví dụ như hệ thống thức ăn nhanh, vui chơi cho trẻ con hay trường mầm non, gara sửa xe ô tô, cây xăng, trường ngoại ngữ, trung tâm du học, cơ sở vật liệu xây dựng…. Chị mở cái đầu tiên rồi tích lũy tiền lãi, mở rộng thêm các ngành nghề, trở thành đại gia của huyện lúc nào không hay. Chị vẫn đi đi về về giữa thành phố để lấy hàng. Khác với cái Hoa cái Liễu đầu tư vào sản xuất, chị Mai tập trung vào thương mại và kiếm rất khá từ sự hiểu biết của mình. Chị Mai chủ động liên kết với cái Hoa cái Liễu, giới nhà giàu thường chơi với nhau để chia sẻ kinh nghiệm và cơ hội.
2. Thế là ròng rã 2 tháng, vườn chuối thực nghiệm của công ty Hoa Liễu đã bắt đầu lên luống. Một trăm cây chuối loại nải dài giống Phillipines được công ty đưa về thử nghiệm, bắt đầu bén đất và trổ những lá non mới. Nhân viên công ty túc trực coi ngó, lắp đặt các hệ thống nhỏ giọt tự nghĩ ra, vì công ty chưa có vốn nhiều. Nông dân trong xã đi ngang qua, thấy tò mò vô coi ngó bàn tán, dè bỉu, nói trước sau gì cũng tèo, tụi này có kinh nghiệm gì mà trồng với trọt. Chuối đổ đống không ai mua, mà công ty này lại đầu tư vào, khùng không thể nói. Cái Liễu nghe cũng chột dạ, nhưng nhìn vẻ chắc chắn của cái Hoa nên yên tâm phần nào. Tiền đầu tư đã lên tới cả trăm triệu, mà khách thì chưa thấy, trong công ty cũng râm ran lo lắng. Trưa nay, cái Hoa cái Liễu và phòng bán hàng ăn cơm chung, họp bàn kế hoạch tiếp thị vườn chuối của mình. Buổi họp có sự tham dự của một nhân vật hết sức đặc biệt: anh Giang, chồng cũ của chị Mai (còn tiếp)