Dẻo mềm vị bánh coóng phù ở chợ đêm Kỳ Lừa

Bát coóng phù nóng hổi, có mùi thơm ngọt của mật mía, vị cay nồng của gừng, thêm cái bùi ngầy ngậy của lạc và dừa tươi sẽ mang lại sự ấm áp trong buổi tối mùa đông ở vùng cao.

Bát coóng phù nóng hổi, có mùi thơm ngọt của mật mía, vị cay nồng của gừng, thêm cái bùi ngầy ngậy của lạc và dừa tươi sẽ mang lại sự ấm áp trong buổi tối mùa đông ở vùng cao.

Nếu có dịp đến Lạng Sơn vào mùa đông, sau khi đã thăm thú một vòng thành phố, hãy dừng chân ở chợ đêm Kỳ Lừa để thưởng thức bát bánh coóng phù nghi ngút khói, hẳn bạn sẽ không bao giờ quên được hương vị của nó. Điều thú vị là, chỉ khi đến Lạng Sơn vào mùa đông bạn mới có thể ăn được món này, vì là món ăn chơi giúp xua đi cái giá lạnh của trời đất nên cứ vào độ thời tiết trở lạnh thì những gánh hàng rong bán món ăn này mới đua nhau mọc lên khắp nơi.

Để tạo màu sắc bắt mắt cho món bánh, người bán hàng thường chia bột bánh làm hai phần, một phần giữ nguyên để nặn, phần còn lại trộn cùng ruột gấc.

Đây là loại bánh có nguồn gốc từ cộng đồng người Tày sinh sống lâu đời ở Lạng Sơn. Thoạt nhìn, coóng phù cũng không khác bánh trôi của miền xuôi là mấy, và cách làm thì cũng tương tự bánh trôi. Cũng là gạo nếp xay thành bột nước, đựng trong túi vải cho róc hết nước rồi nhào bột cho dẻo, gói nhân, vo viên rồi thả vào nước sôi, bánh ăn đến đâu, thả vào đến đó, không được để nhừ. Nhưng khác với bánh trôi ở chỗ, thay bằng nhân là đường cắt thành từng viên thì nhân coóng phù được làm bằng đỗ xanh nấu chín giã nhuyễn trộn đường kính.

Chiếc bánh chỉ to bằng viên bi, sau khi cho nhân đỗ bên trong, vo lại, chấm một ít vừng rồi ấn dẹt, bày ra mâm, hễ có khách đến ăn mới thả vào nồi nước. Khi bánh chín, nổi lên trên mặt nước, người làm đợi thêm 1 - 2 phút mới vớt bánh ra để bánh được mềm hơn. Mỗi bát nhỏ đựng từ 10 đến 12 viên bánh. Nước chan coóng Phù là nước đường hoa mai, có thêm củ gừng đập dập cho tăng phần cay nóng, thêm một ít dầu vừng cho thêm bùi, thêm đậm. Chan nước xong, rắc lên trên ít lạc rang giã dập cùng dừa nạo là có thể đem ra mời khách.

Khi ăn, vị gừng cay hòa quyện với nước đường ngọt, cùng những vị bùi của lạc, của vừng, của đỗ xanh trôi rất êm xuống cổ họng, mang đến cảm giác nóng ấm, lâng lâng khó tả. Trong cái lạnh tê người nơi rẻo cao ấy, món bánh càng trở nên ấm áp, thấm đượm tình người hơn bao giờ hết.

 



 

Bình luận của bạn