Cốm Hà Nội

Người Hà Nội mùa thu có món rươi, nhưng lại chỉ ăn vào được tháng 10, mà lại nhiều người "bó tay", chẳng ăn nổi. Nhưng có một thứ quà mà chẳng ai nỡ từ chối cứ mỗi độ thu về, đó là cốm.

Hà Nội có nhiều "đặc sản" khiến ai từng ở đây, ai từng đặt chân đến đều nhớ và thương mãi. Nhưng để mà nói đến cái gì khiến người ta mê đắm Hà Nội nhất, nhớ Hà Nội nhất, cái gì đấy thật sự… Hà Nội nhất, thì chỉ có thể là mùa thu.

Hà Nội bốn mùa đều có một vẻ đẹp riêng. Mùa đông đẹp màu của sự u buồn, mùa hè đẹp màu đỏ hoa phượng, sắc tím bằng lăng, mùa xuân lại hồng rực góc phố những chùm đào thắm nở. Còn mùa thu, có đến ti tỉ thứ nhỏ xíu góp nhặt lại để tạo thành một mùa thu Hà Nội, tạo thành một vẻ đẹp riêng mà tin là ai đã trải qua thì chẳng bao giờ có thể quên được, mình đã có những ngày thu Hà Nội như thế nào.

Người Hà Nội mùa thu có món rươi, nhưng lại chỉ ăn vào được tháng 10, mà lại nhiều người "bó tay", chẳng ăn nổi. Nhưng có một thứ quà mà chẳng ai nỡ từ chối cứ mỗi độ thu về, đó là cốm.

alt

Những hạt cốm non màu ngọc bích, được đặt bên trong chiếc lá sen như một sự bao bọc, nâng niu tuyệt đối. Sắc xanh non đặt trong sắc xanh sậm, hạt gạo non được nâng niu bởi chiếc lá sen già. Giọt sữa ngọt ngào của lúa non ẩn hương vị của đồng quê Bắc Việt, của những cánh đồng bạt ngàn, những trảng cỏ mơn mởn tươi mát, lại được quyện với hương thơm của hồ nước mùa hạ, của lá sen, tạo thành một thứ quà giản dị mà cao quý đến thế, thân thương mà ngắn ngủi đến thế.

Cốm không dành cho những kẻ phàm ăn tục uống. À không, có khi phải nói lại, những kẻ phàm ăn tục uống đứng trước cốm cũng chẳng thể tục với phàm được nữa. Cốm bé nhỏ quá, những hạt cốm mỏng manh quá. Ai nỡ vục bàn tay của mình vào, nắm chúng một cách tàn nhẫn rồi đưa vào mồm nhai lấy nhai để đây? Nghe đã thấy sợ rồi.

Ăn cốm cũng vì thế mà phải ăn từng chút một, ăn thật chậm, thật thong thả, ấy mới cảm nhận được hết tại sao hạt cốm lại ngon. Ngon từ cái vị ngậy ngậy, ngọt ngào mơn man trên đầu lưỡi. Ngon tới cái hương đồng gió nội dào dạt ẩn chứa trong hạt cốm bé xinh. Ấy thế nên ăn cốm, ngon nhất vẫn là ăn bằng tay không, bốc một nhúm nhỏ thôi, rồi đưa vào mồm mà nhai thật chậm. Vẻ đẹp, hương vị tinh khiết đấy của cốm không dành cho những người sống vội đâu.

Người ta còn hay ăn cốm với chuối, cốm với hồng nữa. Một cái thanh nhẹ, một cái ngọt sắc, hai cái tạo thành một sự gắn kết hòa hợp, đưa đẩy đến lạ kì. Chè cốm, cốm xào cũng thơm ngon. Nhưng này, mùa thu Hà Nội sẽ chỉ trọn vẹn nhất nếu bạn dành ra ít nhất một ngày, một lần, để ăn cốm non được bọc trong lá chuối đấy.

VnCharm

 

(kênh 14)

 

Bình luận của bạn